- This topic has 0 phản hồi, 1 voice, and was last updated 6 months, 1 week trước by Nguyễn Thanh Yên.
-
Người viếtBài viết
-
-
Tháng Năm 14, 2024 vào lúc 12:56 Chiều #663::
Trong số những anh chị em trót lỡ đâm đầu vào lĩnh vực này 10-20 năm trước, chắc sẽ đều mang trong mình một giấc mơ thầm kín: muốn tự mình làm ra con chip, hoặc khắc tên mình trên top chip layout, hoặc muốn một lần tự hào khoe với người yêu rằng là trên thiết bị em/anh cầm có chip của em thiết kế đấy, …
Nhưng sự thật luôn phũ phàng, càng làm lâu, những cơm áo gạo tiền càng bào mòn đi những giấc mơ vô cùng đẹp đẽ thủa ban đầu; càng làm lâu càng nhận ra giấc mơ đó lại càng xa vời vợi.
Sự thực là chúng ta mới chỉ thực thi thiết kế hay nói bóng bẩy chúng ta mới chỉ là người giải toán chứ không phải là người ra đề bài toán, đấy là chưa kể chúng ta cũng còn xa lắm mới biết bán một con chip nó như thế nào. Chip có vô cùng tận các ứng dụng, chắc chắn sẽ có chip mà mình làm ra chạy ngon lành được chứ, lấy công làm lãi thì giá cũng phải rẻ cạnh tranh tốt chứ nhỉ. Nhưng không, chip là bài toán mass, một con chip giá chỉ vài cent thì kể cả bán cả tỷ con, doanh số thu về cũng chưa tới trăm triệu USD. Lại giả sử con chip đó có kích cỡ 1mm^2 đi thì một wafer 8-inch có thể cho ra ~30,000 chip, thì cũng chỉ cần chưa tới 35,000 tấm wafer, số đó mới chỉ bằng một nửa công suất một tháng của một nhà máy tầm trung. Vậy mình lấy gì để có thể là cửa trên của đối tác nhà máy sản xuất chip mà đàm phán giá. 1 tỷ con trong khi Việt Nam có mỗi ông VNPT tự thiết kế sản xuất tầm 6-7 triệu thiết bị một năm, các ông còn lại chủ yếu lắp ráp thì nghĩa là phải chơi sòng phẳng thị trường toàn cầu, chưa chơi đã thấy rùng mình mỗi khi nghĩ tới. Trừ phi chúng ta có Steve Jobs Việt Nam, làm cái chưa từng xuất hiện; hoặc có một nhà máy của riêng mình.
Làm chip khó quá thì đi outsourcing (bán người) ổn quá đi ấy chứ, đầu tư có mấy đâu nếu không muốn nói là “tay không bắt giặc.” Nhưng outsource bản chất là con người mà con người thì vô cùng khó, lương thưởng anh chị em năm nào cũng phải tăng nhưng giá tiền thu được từ khách hàng có tăng được đâu, tích lũy không nhiều trong khi có phải lúc nào cũng có dự án đâu, những lúc như thế “miệng ăn núi lở” lấy gì ra để vay ngân hàng. Anh em thân mấy thì thân cũng có lúc này lúc khác, làm tới cty 100 kỹ sư đã khó lắm rồi, muốn to thì phải 1000 kỹ sư thì mới leverage được, nhưng 1000 kỹ sư thì nghĩa là phải có số má trong ngành, với wafer fab thì thân như thủ túc, với IP vendor thì khác gì phụ tử. Chua lắm, nhưng chắc chắn cũng có những người thích ăn chua.
Bao năm qua giấc mơ nó mãi vẫn chỉ là thầm kín, anh chị em mỗi năm gặp nhau một lần mừng mừng tủi tủi ôm nhau vung chén tiêu sầu càng sầu thêm.
Thế rồi 1nm là giới hạn vật lý mất rồi; AI đột nhiên ầm ầm xông tới; và VN có hẳn một thế hệ chỉ nhìn về phía mặt trời, thế hệ 9X, những suy nghĩ khác thường, những hành động liều lĩnh, n những cái những nữa … và lại một lần nữa ngắm nhìn các bạn rồi nhen nhóm lên ý tưởng về một thế hệ start vi mạch up của Việt Nam. Nếu ngồi đợi, ngồi nghĩ sẽ chả bao giờ là đã tới thời điểm, chỉ có phi vào hành động thì thời mới tới.
Cảm giác sướng đến rung rinh mỗi lần tape out chip nó thường quá rồi, giờ phải là làm chủ công ty vi mạch, tỷ phú vi mạch nó mới phê. Các bạn mạnh dạn xông lên start vi mạch Việt Nam UP đê.
Mong lắm thêm những Hyphen Deux, VNCHIP ..!!!
-
-
Người viếtBài viết
- Bạn cần đăng nhập để phản hồi chủ đề này.